Lịch sử thuộc về những người thành công – một Napoleon, một Da Vinci, một Mozart – họ luôn biết cách Quản Lý Bản Thân. Nói chung, chính điều đó đã khiến họ trở thành những người thành công vĩ đại…
Có người nói rằng, muốn quản lý người khác, trước hết chúng ta phải có khả năng quản lý chính mình. Theo Peter Drucker, quản lý bản thân
có nghĩa là học cách phát triển chính bản thân chúng ta. Chúng ta phải
định vị bản thân tại nơi mà chúng ta có thể đóng góp nhiều nhất cho tổ
chức và cộng đồng.
Bài viết của ông về việc quản lý bản thân từng được chọn là bài viết hay nhất năm 1999 của tạp chí Havard Business Review.
Thành công trong nền kinh tế tri thức
chỉ đến với những người biết rõ bản thân họ – những mặt mạnh, những giá
trị của họ, và cách tốt nhất mà họ có thể làm việc.
Chúng ta đang sống trong một kỉ nguyên
của những cơ hội chưa từng có trong lịch sử. Nếu bạn có hoài bão hoặc
trí thông minh, bạn có thể đạt đến đỉnh cao trong chuyên môn mà bạn đã
chọn, bất chấp điểm mốc mà bạn đã xuất phát.
Nhưng cơ hội đi kèm với trách nhiệm. Các
công ty trong thời đại ngày nay không quản lý công việc của nhân viên,
những công nhân trí thức phải biết cách trở thành nhà quản lý của chính
mình một cách hiệu quả. Điều đó phụ thuộc vào bạn có tìm cho mình một vị
trí, có biết khi nào thì nên thay đổi công việc, làm việc tận tâm và
năng suất trong suốt cuộc đời làm việc có thể kéo dài đến hơn 50 năm. Để
làm tốt những việc trên, bạn cần có sự hiểu biết sâu sắc về bản thân –
không chỉ các sở trường và sở đoản mà cả cách bạn học tập, cách bạn làm
việc với những người khác, những giá trị của bạn, và nơi mà con có thể
đóng góp nhiều nhất. Bởi vì chỉ khi bạn có thể vận dụng những khả năng
của mình, bạn mới có thể đạt được thành công xuất sắc thật sự.
Lịch sử thuộc về những người thành công –
một Napoleon, một Da Vinci, một Mozart – họ luôn biết cách quản lý bản
thân. Nói chung, chính điều đó đã khiến họ trở thành những người thành
công vĩ đại. Nhưng họ là những trường hợp ngoại lệ hiếm có, họ quá khác
thường cả về tài năng và những thành tựu đạt được để có thể xếp họ vào
ranh giới của những con người bình thường. Hiện nay, hầu hểt chúng ta,
kể cả những người có khả năng khiêm tốn nhất, đều phải học cách quản lý
bản thân. Chúng ta sẽ phải học cách phát triển bản thân. Chúng ta sẽ
phải học cách định vị nơi nào chúng ta có thể đóng góp nhiều nhất. Và
chúng ta phải luôn giữ được sự linh hoạt và tận tâm trong suốt 50 năm
làm việc, điều này có nghĩa là biết làm thế nào và khi nào phải thay đổi
công việc chúng ta đang làm.
Những điểm mạnh của tôi là gì?
Cách duy nhất để khám phá sức mạnh của bạn là qua phân tích những thông tin phản hồi. Bất
cứ khi nào bạn phải ra một quyết định hay một hành động quan trọng, hãy
viết ra những gì bạn mong muốn sẽ xảy ra. Chín hay mười hai tháng sau,
so sánh kết quả thực sự so với mong muốn của bạn trong quá khứ.
Tôi đã thực hành biện pháp này từ 15 đến
20 năm nay, và mỗi khi tôi thực hiện biện pháp này, tôi đều phải ngạc
nhiên. Phân tích thông tin phản hồi đã chứng minh cho tôi thấy rằng tôi
có sự thấu hiểu trực giác với những người làm trong lĩnh vực kĩ thuật,
dù rằng họ là những kĩ sư, kế toán viên hay nhà nghiên cứu thị trường.
Biện pháp này cũng chứng minh rằng tôi không hùa theo đa số.
Phân tích thông tin phản hồi chẳng có gì
mới mẻ cả. Biện pháp này được phát minh khoảng thế kỷ 14 bởi một nhà
thần học người Đức không mấy tiếng tăm và 150 năm sau, được phân tích
một cách ngẫu nhiên bởi John Calvin và Ignatius của vùng Loyola. Cả hai
người đã tích hợp phương pháp này trong thực hành thực hiện bởi những
người theo sau. Trên thực tế, chính việc tập trung phân tích hành động
và kết quả của thói quen phân tích phản hồi giải thích tại sao những tổ
chức do hai người đàn ông này sáng lập, nhà thờ Calvinist và dòng tu
Jesuit, đã thống trị của Châu Âu trong suốt 30 năm.
Hãy thực hành bền bỉ, phương pháp đơn
giản này sẽ chỉ cho bạn thấy đâu là những điểm mạnh của mình chỉ trong
khoảng thời gian khá ngắn, có lẽ 2 hoặc 3 năm. Đây chính là điều quan
trọng nhất bạn nên biết. Phương pháp này sẽ chỉ cho bạn rằng bạn đang
làm cái gì và thất bại khi làm cái gì đã ngăn cản bạn có được những ích
lợi cao nhất trong khả năng. Biện pháp này cũng chỉ ra bạn đặc biệt
không có khả năng ở lĩnh vực nào. Và cuối cùng, nó cũng chỉ ra lĩnh vực
nào bạn chẳng có khả năng và do đó không thể tiếp tục với lĩnh vực đó.
Một vài gợi ý hành động sau khi quá trình phân tích thông tin phản hồi. Đầu tiên và quan trọng nhất là hãy tập trung vào những mặt mạnh của mình. Hãy đặt bản thân vào những nơi bạn có thể phát huy tối đa kết quả.
Thứ hai, hãy làm việc
để cải thiện những điểm mạnh của mình hơn nữa. Những phân tích sẽ nhanh
chóng cho biết chỗ nào bạn cần cải thiện các kỹ năng hoặc đòi hỏi thêm
các kỹ năng mới. Biện pháp này còn chỉ ra những thiếu sót trong kiến
thức của bạn và những kiến thức đó thường có thể tiếp tục được bổ sung
thêm. Tài năng toán học là bẩm sinh, nhưng tất cả mọi người đều có thể
học lượng giác.
Thứ ba, hãy tìm ra nơi
nào mà sự tự mãn về tri thức đang khiến bạn không thể nhận ra sự ngu dốt
của mình và hãy vượt qua sự tự mãn đó. Có quá nhiều người – đặc biệt là
những chuyên gia trong lĩnh vực của mình – coi thường những tri thức
thuộc ngành khác hoặc họ tin rằng kiến thức uyên thâm trong một lĩnh vực
có thể thay thế cho tri thức ở các lĩnh vực khác. Ví dụ như những kĩ sư
hàng đầu có xu hướng tự hào khi mình chẳng biết một chút nào về con
người. Họ tin rằng, con người là sinh vật quá vô tổ chức đối với trí tuệ
kĩ thuật. Ngược lại, những chuyên gia nguồn nhân lực lại tự hào về bản
thân khi họ chẳng biết gì về kế toán cơ bản hoặc những phương pháp định
lượng. Nhưng tự hào về sự ngu dốt của mình là tự lừa phỉnh mình mà thôi.
Hãy tích luỹ những kỹ năng và kiến thức bạn cần để nhận thức một cách
đầy đủ nhất những điểm mạnh của bạn.
Việc sửa chữa những thói quen xấu của
bạn – những việc bạn làm hoặc làm nhưng thất bại đã ngăn cản sự hiệu quả
và thành công của bạn – cũng quan trọng không kém. Những thói quen xấu
này sẽ nhanh chóng bị phát hiện trong thông tin phản hồi. Ví dụ như, một
nhà hoạch định có thể nhận ra dự án tuyệt hảo của mình thất bại bởi vì
anh ta không theo dõi dự án một cách toàn diện. Giống như nhiều người
xuất sắc khác, anh ta tin rằng với ý tưởng người ta có thể dời non lấp
bể. Nhưng chính máy ủi đất mới dịch chuyển được núi, những ý tưởng chỉ
ra nơi nào xe ủi đất nên đến làm việc. Nhà hoạch định này phải biết rằng
công việc còn chưa xong khi kế hoạch chưa hoàn thành. Anh ta phải tìm
ra người sẽ thực hiện kế hoạch và giải thích kế hoạch cho người mới. Anh
ta phải thích nghi và thay đổi kế hoạch trong quá trình thực tế. Và
cuối cùng, anh ta phải quyết định khi nào thì nên dừng việc thực thi dự
án.
Đồng thời, phân thích thông tin phản hồi
cũng cho thấy khi nào vấn đề này thiếu một cách thức ứng xử thích hợp
để xử lý. Cách thức ứng xử là dầu bôi trơn cho cả một tổ chức. Quy luật
tự nhiên là ma sát sẽ xuất hiện khi hai vật thể đang chuyển động tiếp
xúc với nhau. Cách ứng xử – đơn giản như nói “làm ơn” và “cảm ơn” và
việc nhớ tên một người hay hỏi thăm gia đình người đó – làm cho hai
người có thể làm việc chung với nhau và liệu rằng họ có ưa người kia hay
không. Những cá nhân xuất sắc, đặc biệt là những cá nhân trẻ xuất sắc,
thường không hiểu điều này. Nếu như các phân tích chỉ ra rằng khi công
việc đòi hỏi sự hợp tác với người khác, ai đó xuất sắc nhưng thất bại
hết lần này đến lần khác, thì rất có thể đâu đó thiếu đi sự nhã nhặn,
thiếu đi một cách ứng xử đúng mực.
Việc so sánh mục tiêu
bạn hy vọng với kết quả thực tế cũng chỉ ra cái gì không nên làm. Chúng
ta đều có vô số những lĩnh vực mà chúng ta không có khả năng hay kỹ
năng hoặc thậm chí chẳng có cơ hội trở thành một người trung bình trong
lĩnh vực đó. Trong những lĩnh vực này, một cá nhân – đặc biệt trong
trường hợp một công nhân tri thức – không nên nhận làm. Một người nên nỗ
lực càng ít càng tốt khi cố cải thiện những lĩnh vực mà mình chẳng có
khả năng. Việc cải thiện từ yếu kém lên hạng trung bình làm tiêu tốn
nhiều năng lượng và khối lượng công việc lớn hơn nhiều việc cải thiện
khả năng làm việc tốt nhất của bạn lên hạng xuất sắc. Tuy nhiên vẫn có
nhiều người – đặc biệt là hầu hết các giáo viên và hầu hết các tổ chức –
tập trung vào biến những người hạng yếu kém trong một lĩnh vực nào đó
lên hạng trung bình. Thay vào đó năng lượng, các nguồn lực và thời gian
nên được đầu tư biến một người có khả năng thành một ngôi sao chói sáng
trong lĩnh vực của họ.
Tôi thực hiện bằng cách nào?
Cũng giống như những điểm mạnh của một
cá nhân, cách thức mà một cá nhân thực hiện cũng là độc nhất vô nhị. Đó
là vấn đề cá tính. Liệu rằng cá tính có được do tự nhiên hay do nuôi
dạy, thì ta đều có thể chắc chắn rằng cá tính cũng đã được hình thành
rất lâu trước khi chúng ta bắt đầu làm việc. Và cách thức cá nhân hành
động cũng giống như việc cá nhân có khả năng hay không có khả năng làm
gì đã được xác định từ trước. Cách thức một người hành động có thể thay
đổi đôi chút nhưng cách thức đó không có khả năng thay đổi hoàn toàn một
cách dễ dàng. Giống như việc con người đạt được thành công khi họ làm
cái họ làm cái mà họ có thể làm tốt, họ cũng sẽ thành công khi làm việc
theo cách mà họ có thể hành động tốt nhất. Một vài đặc điểm tính cách
thông thường sẽ quyết định cách thức một người hành động.
* Peter Drucker (1909 – 2005) sinh ra
trong một gia đình trung lưu ở Áo. Ông lấy bằng tiến sĩ luật dân sự và
quốc tế tại Đại học Frankfurt năm 1931. Ông từng làm việc ở nhiều lĩnh
vực như ngân hàng, tư vấn và báo chí. Năm 1937 ông sang Mỹ, sau đó trở
lại với công tác giảng dạy chính trị, triết học, kinh tế, quản trị học,
bắt đầu là ở Đại học New York, sau đó ở Đại học Claremont.
Peter Drucker có khoảng 30 cuốn sách được dịch sang hơn 20 ngôn ngữ khác nhau và hàng ngàn bài viết trên các tờ báo kinh tế hàng đầu. Ông được đánh giá là nhà quản trị quan trọng nhất thế kỷ 20.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét